Dạ Vũ Ca | Từ: Tiểu Lãng | Khúc: 离岛之歌
Điều đầu tiên tôi nghĩ đến khi viết bài từ này, là từ Như mộng lệnh của Lý Thanh Chiếu với câu hát nổi tiếng: Thí vấn quyển liêm nhân, Khước đạo hải đường y cựu. Tri phủ? Tri phủ? Ưng thị lục phì hồng sấu. (Ướm hỏi kẻ treo rèm, Lại bảo hải đường như cũ. Đâu có? Đâu có? Chừng hẳn lục tươi hồng võ.) Sau này Nguyễn Trãi dịch ra rất hay là: "Hoa thường hay héo, cỏ thường tươi" Tôi áp câu chuyện này với chuyện tình của một kỹ nữ gọi là Mary ở Yokohama và một sĩ quan người Mỹ. Nỗi tương tư và đợi chờ vô vọng với tình yêu đã cách xa nửa vòng trái đất khiến cho khúc ca cũng đau đớn như cuộc đời bà vậy. Giống như tôi từng nói, giữa Tôn Ngộ Không và Prometheus, chưa biết ai sẽ đau đớn hơn ai. Tôi thích viết theo cái cách như vậy: Nửa đầu bài hát mô tả ý cảnh của một người con gái ngắm mưa đêm đang mong mỏi cơn mưa rửa tan ưu phiền trong lòng. Cho nên mới có câu "mang những ngày xa anh cùng tan vào sóng". Người đời thường nhắc đến "Đề Đô Thành Nam Trang" với tâm ý c