Trương Chi | Từ: Tiểu Lãng | Khúc: 当我娶过她
Hồi hai mươi tuổi, tôi từng nghĩ rằng mỗi người khi đứng trước ái tình đều có thể là một Trương Chi: Bạn bước vào đời với một trái tim tự do như gió, dịu dàng như thơ, và gần gũi như hiên nhà. Thế rồi có một người con gái, hoặc một chàng trai gì đấy, nếu bạn may mắn thuộc giới tính nữ, họ bước vào cuộc đời bạn với một nụ cười đầy say mê trước tài năng, hoặc bất kỳ thứ gì đó của bạn, giống như cách mà Mỵ Nương say mê tiếng hát Trương Chi. Nhưng rồi say mê ấy biến thành nỗi đau tương tư cào xé mà chỉ có tình yêu của bạn mới có thể làm họ nguôi ngoai nỗi nhớ. Kết quả là bạn, vì thương họ đau khổ mà tìm đến và mở trái tim đón nhận tình yêu. Thế nhưng khi ở bên cạnh bạn, họ chợt nhận ra bạn xấu xí hơn, tệ hại hơn, hay đơn giản là không giống như kỳ vọng của họ về một hình mẫu siêu hình nào đó, họ bắt đầu thay lòng, và để mặc bạn chết đi với trái tim đau khổ.
Tôi rất thích câu này: Xoá hết dấu muộn phiền nấp trong ngón tay yêu kiều. Xóa đi muộn phiền để được làm một viên ngọc trong vắt, và lặng lẽ trở thành chiếc tách nhỏ nép mình trong ngón tay người con gái tôi thương. Cũng có lúc tôi muốn mình thật độc ác, muốn nàng phải nghĩ về tôi, phải rỏ giọt lệ thương khóc cho tôi. Nhưng khi nàng thực sự nhớ, và thực sự khóc vì tôi, trái tim tôi tan chảy đến mức chẳng còn thể nào bình thản được nữa!
-------
Lyrics
Ngày mênh mông tình buồn giăng tơ
Trời buông nắng, gieo hai bờ
Đò chênh vênh đưa giấc mơ về
Đưa tiếng em cười trong ý thơ.
Làm sao quên ngày mình xa nhau
Mình ta nhớ, em hững hờ
Rằng “yêu anh yêu tiếng ca chiều”
Không nhớ thương gì sao cay đắng?
Mình giấu hết những đợi chờ khuất trong tiếng ca năm nào,
Xoá hết dấu muộn phiền nấp trong ngón tay yêu kiều
Để đếm ký ức dại khờ, bước qua tháng năm xưa và
Để chờ một giọt lệ nàng thương nhớ ta…
Từng hát khúc hát nhẹ nhàng giống như gió bên hiên nhà
Sớm tối với cuộc đời, dẫu ngả nghiêng vẫn khua tay chèo
Lầm tin yêu đương, mới trót gieo giấc mơ phù hoa
Ai thương ai nhớ ai cho tình sầu
Nhận xét
Đăng nhận xét