Viết cho SG ngày 8-11-2014

Cuối buổi họp, tôi kéo rèm nhìn ra phía bên kia thành phố: - Hôm nay rằm à? Em cười khúc khích: -Vâng! Chỉ có cái loại như anh thì mới xem ngày rằm bằng trăng thôi" - Thế bình thường người ta xem ngày rằm bằng gì? - Chẳng ai biết được ngày nào phải ăn chay nếu cứ phải đợi đến tối để xem trăng anh ạ! - Mùa này bên ấy có hoa sữa chưa nhỉ? - Em không rõ nữa! Cơ mà thường thì có từ sớm rồi anh ạ. - ... Đường phố Sài Gòn ngày cuối tuần vẫn chẳng chịu yên lấy một phút nào. Tôi từng bảo với một người: "Cái đất Sài Gòn này như cái nợ! Lỡ qua rồi thì yêu không bỏ được". Em cười: "Chủ yếu là vì người". Thế nhưng thời gian trôi qua, hết người này đến người kia lũ lượt rời bỏ Sài Gòn của tôi. Đến nỗi trong một câu thơ vắng người nào đấy mà nhất thời không nhớ ra đã vất vào xó nào, có đoạn rằng: "Em đi xa phố Sài Gòn rộng quá, Mưa mùa em từ ấy bặt hương nguồn" Có một vài lời gợi ý cho những chuyến đi xa tít tắp nào đấy. Đà Lạt, Phú Yên, Cần Thơ, hay đại loại thế.